Nhìn thấy mẹ ở phía sau, liền nũng nịu kêu: “Mẹ, ôm một cái, mẹ!”
“Ngoan, Tam Bảo, đây là ba của con, mẹ hơi mỏi tay, để ba ba ôm Tam Bảo nhé, chút nữa mẹ lại ôm con sau.” Như Lan nắm lấy tay nhỏ của nhóc con nói.
Tam Bảo nhìn mẹ nhóc đứng gần như vậy, cũng không đòi nữa, ngoan ngoãn để cho ba ôm, nhưng bàn tay nhỏ vẫn nắm chặt lấy ngón tay của Trình Như Lan.
Cứ như vậy, Như Lan đi ở bên cạnh nhóc, nắm lấy tay nhỏ, còn một tay khác thì nắm lấy tay Nhị Bảo, Nhị Bảo lại cầm tay Đại Bảo.
Một nhà năm người cứ như vậy một đường quay về.
Vào đến thôn đã khoảng giữa trưa, lúc này vừa vặn là thời gian mọi người đi làm trở về nấu cơm.
Thấy Trình Như Lan đi cùng một người đàn ông lạ, mọi người nghị luận sôi nổi, “Đúng là đồi phong bại tục mà, ban ngày ban mặt dám cùng dã nam nhân lôi lôi kéo kéo, cũng không sợ Chu gia thất vọng sao.”
Thời điểm mọi người còn đang chỉ chỉ trỏ trỏ, bỗng có người nhận ra, dã nam nhân trong miệng bọn họ hình như là Chu Mãn Duệ đi quân ngũ trở về thì phải.
Cả đám người lập tức xấu hổ, chồng nhà người ta bị bọn họ nói thành dã nam nhân, tất cả đều ngượng chín mặt không biết giấu đi đâu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT