Thanh thủy lững lờ, sóng nước dịu êm.
Không rõ đã qua bao lâu, Diệp Tang mới hơi bất đắc dĩ buông Doãn Duệ Bạch ra, tay khẽ nhéo đôi gò má đỏ bừng của y, thấp giọng trêu ghẹo:
“Bình thường thông tuệ lanh lợi, sao đến lúc này lại trở nên ngốc nghếch như thế? Lẽ nào ngươi không biết, khi hôn môi cần phải đổi khí sao?”
Doãn Duệ Bạch thở dốc từng ngụm, vừa tức giận vừa xấu hổ:
“Loại sự tình như vậy… ta đâu thể giống như tiên tôn ngươi, ung dung thong thả!”
Tuy từng xem không ít hí kịch, nhưng chẳng hiểu sao, mỗi lần cùng Diệp Tang hôn môi, chỉ cần vừa nhắm mắt là đầu óc liền trở thành một mớ hỗn độn, đến cả chuyện hô hấp cũng quên sạch!
Mà nói đến nín thở, nhớ năm xưa sau lần bị rơi xuống nước được Diệp Tang cứu lên, y liền bắt đầu học bơi. Dẫu kỹ năng bơi lội chẳng lấy gì làm giỏi, nhưng riêng việc nín thở lại không tệ, một lần có thể giữ đến trăm tức!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT