Vào đêm giao thừa, ba người ngồi trên giường đất xem Gala mùa xuân. Là một tiểu phẩm, năm nào cũng vậy, mở đầu là một màn kịch hài hước nhưng sau đó là những phân cảnh đầy nước mắt, sự thăng hoa trong cảm xúc khiến cho người ta cảm thấy cô đơn, chạnh lòng, buồn bã. Chỉ là lúc này xem tivi cùng với người nhà khiến cho những cảm xúc hụt hẫng biến mất tự lúc nào.
Bỗng dưng Lâm Lạc Chỉ nhìn về phía Lục Kiến Trạch, làm cô không khỏi nhớ tới những năm trước đó, anh đã phải cô độc đón cái Tết buồn khi trong nhà không có không khí ấm cúng, thân mật, tiếng cười rộn ràng, việc đó phải buồn như thế nào đây chứ.
Căn phòng với ánh đèn rực rỡ, ông nội nằm một bên nhắm mắt nghe âm thanh trong tivi, chốc chốc lại lặp lại vài lời thoại của diễn viên. Còn Lâm Lạc Chỉ lặng lẽ nắm lấy tay Lục Kiến Trạch .
Anh rũ nhẹ lông mi, dùng khẩu hình hỏi cô: “Sao vậy?” Cô cười lắc đầu: “Không có gì.”
Lục Kiến Trạch nhìn cô, ánh mắt ôn nhu, mềm mại như nước, vỗ vỗ bờ vai, ý bảo cô tựa vào.
Lâm Lạc Chỉ liếc mắt nhìn về phía ông nội thì nghe Lục Kiến Trạch trầm giọng nói: “Ông nội nói anh và em kết hôn sớm đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT