Kim Sinh xua tay, “Văn sư huynh nói quá lời, năm xưa khi Ngũ Đại tới đây, ta mới chỉ có chút linh cảm, nói ẩu nói tả trước mặt Ngũ Đại mà thôi, hồ ngôn loạn ngữ một phen, nào có thành quả gì.”
Dứt lời, Kim Sinh cảm khái: “Ngũ Đại mới là kỳ tài ngút trời! Sau đó Hồng Đàm đẩy ra đặc tính di dời và thần văn tổ hợp, ta mới hiểu được trên phương diện này, Ngũ Đại hiểu biết sâu hơn ta quá nhiều, ông ấy vừa chuyên chú tu luyện, lại còn có thể tĩnh tâm nghiên cứu, nếu Ngũ Đại còn sống, vị Văn Minh sư vô địch chân chính đầu tiên của Nhân cảnh chắc chắn là ông!”
Tiếc hận!
Kỳ thật Ngũ Đại còn nhỏ hơn y, Ngũ Đại chết vào hơn 50 năm trước, lúc chết cùng lắm mới 100 tuổi mà thôi, mới hơn 100 tuổi mà đã đạt tới trình độ kia, thoạt nhìn có vẻ bằng tuổi với Hạ Long Võ hiện nay, nhưng Văn Minh sư muốn chạy đến nước này khó hơn Chiến Giả không ít.
“Kim sư huynh, mấy năm nay ngươi vẫn luôn nghiên cứu cái này sao?”
Tô Vũ hiếu kỳ hỏi: “Vậy ngươi có thành quả gì ở phương diện này không? Sư huynh đừng hiểu lầm, ta không có ý nghi ngờ, chỉ là tò mò và cảm thấy hứng thú thôi, lấy ra thần văn, di dời đặc tính, thần văn tổ hợp. . . Đây đều là phương diện mà ta và sư phụ Bạch Phong của ta cảm thấy cực kỳ hứng thú.”
Hắn quả thật cảm thấy rất hứng thú!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play