Hạ Hầu gia lại quay sang tiếp tục dạy dỗ Hạ Hổ Vưu: "Tô Vũ là kẻ thông minh. Trần Hạo giúp hắn ra mặt, hắn quay đầu liền thay Trần Hạo đi xin lỗi đối phương, nói là Trần Hạo chất phác, mong người ta đừng tìm Trần Hạo so đo làm gì. Sau đó vờ lôi Trần Hạo ra cho cậu ta mấy gậy, xem như thay người khác trút giận. . ."
Hạ Hầu gia cười tủm tỉm nói: "Ngươi xem cách mà người ta làm đi. Chủ ý là Tô Vũ ra, chuyện xấu lại là do Trần Hạo làm, đối thủ ăn phải cái lỗ vốn, hắn lại ra giả lả làm hòa, bồi cái lễ nói lời xin lỗi, chỉ là chuyện nhỏ, người ta cũng không tiện truy cứu, hơn nữa còn phải vui mừng vì may mà có Tô Vũ ra mặt khuyên nhủ tên ngốc đó, bằng không cậu ta lại gây phiền phức cho bọn họ. Cuối cùng thì sao, Tô Vũ khiến kẻ mình không ưa bị đánh một trận, mà người ta còn phải tới cảm tạ Tô Vũ."
Hạ Hổ Vưu hít sâu một hơi, "Khi còn bé mà hắn đã biết tính kế như vậy?"
Nhịn không được cậu lại hỏi tiếp: "Cha hắn cũng thế sao?"
"Cha hắn à, không rõ lắm, có thể xem như tính tình không tồi."
Hạ Hầu gia cũng đã từng tra tư liệu về Tô Long, trên tư liệu lại không nhìn ra cái gì đáng chú ý. Y uống một ngụm nước, tổng kết lại: "Đây cũng là điểm mà ngươi nên học Tô Vũ. Thu thập đối thủ, đối thủ còn phải cảm tạ ngươi, hời hợt nói lời xin lỗi, trước kia bôi nhọ người của ngươi, về sau cũng sẽ không bôi nhọ ngươi, còn phải nói ngươi là người tốt.”
Hạ Hổ Vưu gật đầu, cười ha hả nói: "Nhị gia gia, vậy kế tiếp chúng ta đàm phán với Tô Vũ thế nào?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT