Hạ Hầu gia nhún vai, "Hạ gia không hề nhúng tay, đừng hiểu lầm! Ngươi cứ xem như Kỷ Hồng là cứu viện bên ngoài của họ là được rồi, các ngươi không phải cũng mời Hạ Ngọc Văn tới sao? Ngươi xem, người của Hạ gia đi vào bị người ta kém chút chém chết, ta cũng không hề nói gì!"
Hạ Hầu gia cười nói tiếp: "Lời ta đã nói thì chính là cây đinh đóng cột! Ở chiến khu đánh chết người nào, ta cũng mặc kệ! Ngươi có năng lực thì ngươi cứ đánh chết Kỷ Hồng, ta cũng sẽ không quản! Đan Thiên Hạo, thực lực của ngươi không bằng lão, ta đây không có cách, ngươi tìm Chu Phá Long đi tính sổ là được, nói với ta, ta có thể làm gì?"
Hạ Hầu gia càng nói lại càng cảm thấy mình vô cùng oan uổng, "Ngươi xem, Hạ Ngọc Văn bị thương thành dạng này, ta có nói gì à? Tại chiến khu, các ngươi cứ tùy tiện mà đánh, vừa rồi Kỷ Hồng ra tay với ngươi ở trong vùng chiến khu đúng không? Hạ gia ta vẫn còn giữ vững quy củ mà. Đừng vu oan ta, nếu còn vu oan cho ta. . . Dù sao ta cũng là người đại diện Phủ chủ, ngươi chỉ là một tên Sơn Hải của Đại Chu phủ mà dám vu oan ta. Đan Thiên Hạo. . . suy nghĩ kỹ càng rồi lại nói tiếp!"
Đan Thiên Hạo biến sắc, trong lòng thầm mắng!
Kỷ Hồng nhúng tay mà vẫn tính nằm trong quy củ?
Đây mà là viện trợ từ bên ngoài sao?
Bên kia, Chu Minh Nhân khẽ nhíu mày, chậm rãi cất tiếng: "Hầu gia, sẽ không còn cứu viện bên ngoài nào nữa chứ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play