Văn Vương cất lời: "Cơ bản là vậy đó, không cần nghĩ Bánh Hấp là Nhị Nguyệt, dù sao Nhị Nguyệt cũng đã thật sự ngã xuống..."
Y nhìn thoáng qua Nhất Nguyệt: "Năm đó quả thật ta và lão đại đã có quyết định quá ích kỷ, chúng ta không có gì để nói"
Nhất Nguyệt mở miệng: "Không sao, năm đó Nhân Hoàng chia một phần khí vận Nhân tộc cho tộc ta, để tộc ta cùng tỏn vong với Nhân tộc. Ở thời đại đó, Nhân tộc mà muốn diệt tộc ta không khó khăn chút nào, Nhân Hoàng có thể làm vậy đã là vượt quá sức tưởng tượng. Chỉ là Bánh Hấp.."
Văn Vương giải thích: "Chúng ta sợ ngươi ký thác quá nhiều hy vọng rồi lại thất vọng.
Nhị Nguyệt thật sự ngã xuống, Bánh Hấp không phải là Nhị Nguyệt, hy vọng ngươi có thể hiểu rõ chuyện này"
Nhất Nguyệt gật đầu, ánh mắt nhìn Bánh Hấp ẩn chứa vẻ thổn thức: "Khó trách năm đó Bánh Nhân Đậu và Bánh Hấp tới tộc ta quấy rối mà ta lại không nỡ đả thương, thì ra là thế, ra là máu mủ tình thâm"
Bánh Hấp run rẩy vội vàng trốn đến phía sau Bánh Nhân Đậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT