Tô Vũ phì cười, khẳng khái đáp: "Tin! Nhất định phải tin! Không tin thì lão sư sẽ không khách khí với ta, bởi vì sư tổ cũng sẽ không khách khí với lão sư, ta không thể cõng nồi, cho nên ta phải tin."
"Ha ha ha!"
Hạ Hổ Vưu nhịn không được cười ra tiếng.
Tiếp đó cậu vừa cười vừa nói: "Ta thấy ngày sau phiền toái của ngươi sẽ không nhỏ, cũng không chỉ mỗi thứ này mà còn rất nhiều món nữa cơ. Dĩ nhiên đều là vật bình thường không quan trọng, một chút vật tương đối có giá trị kỷ niệm mà thôi, lấy ra đều biết là của Hồng Đàm đại sư, ta thấy về sau ngươi vẫn còn phải gặp chuyện như vậy."
Tô Vũ cũng rất bất đắc dĩ.
Gặp trúng sư phụ nghèo túng như thế, hắn có thể có biện pháp gì?
Rõ ràng không phải là bị trộm, mà là Bạch Phong tự bán đi!
Tô Vũ cũng rất thấu hiểu, lần trước Bạch Phong đã nói anh cầm ít đồ ra ngoài bán, trung tâm nghiên cứu đều sắp cạn kiệt rồi.
Tô Vũ chẳng qua là không biết, ngay cả gia sản của sư tổ mà Bạch Phong cũng dám thó.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT