Nghĩ đến đây, Tô Vũ bèn lấy lại tinh thần, nhìn hai vị lão sư, thân thiết nói: "Không còn việc gì nữa đâu. Lão sư, các ngài nhớ giữ gìn sức khỏe, không có gì thì mọi người về trước đi"
Thiên Đúc vương và Triệu Thiên Binh nhanh chóng rời đi, Triệu Lập đi tới cửa đại điện thì bỗng quay đầu lại nhìn thoáng qua vị đệ tử ký danh của mình, giờ phút này Tô Vũ vẫn tươi cười, bất quá Triệu Lập lại thấy một chút mồi mệt từ trong mắt hắn.
Ông nhìn Tô Vũ, nhíu mày trầm giọng nói: "Đừng tự tạo áp lực quá lớn, Nhân tộc rơi xuống nông nỗi này không phải lỗi của ngươi. Tiền nhân vô năng hại Nhân tộc, nếu thượng giới mở ra... Đánh được thì đánh, không được thì chạy, ngươi có đủ thực lực để chạy trốn!
"Họa trong giặc ngoài, ngươi tiến bộ rất nhanh, chúng ta không giúp được ngươi, bên cạnh ngươi là hạng người đa mưu túc trí như Đại Chu vương, y còn chưa chắc đã phục ngươi, thế nhưng ngươi thật sự đã làm tốt lắm rồi!"
Triệu Lập thực nghiêm túc!
Đồ đệ này của ông không hề có lỗi với Nhân tộc. Nhiều người nói hắn bá đạo, nói hắn máu lạnh, nực cười, nếu không bá đạo không máu lạnh thì đám vô địch Nhân tộc kia sẽ phục hắn à?
Nói chuyện bình thường có ai nghe không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play