Phía dưới, ở bên phía Đại Hán phủ, Lưu Vô Thần thấy bốn phương an tĩnh bèn ho nhẹ một tiếng: "Tô thành chủ, tự tiện xông vào nhà ngươi đích thật là không đúng, bất quá giết sạch thì cũng quá nghiêm trọng. . . Những người kia còn trẻ, có lẽ cũng chỉ là hành vi vô ý. . ."
Tô Vũ nhìn về phía Lưu Vô Thần, người này bị hắn nhìn chằm chằm đến nỗi hơi mất tự nhiên, ho nhẹ một tiếng rồi nói tiếp: "Ý của ta là chẳng phải Tô thành chủ có thể liên thông Tử Linh giới vực sao? Ngài hãy xem thử xem có thể tìm về thân Tử Linh của bọn họ được không? Cũng làm cho Trương Hách tướng quân có thể được an ủi, mặt khác, hi vọng Tô thành chủ có thể cho ra chút đền bù tổn thất. . ."
Nói trắng ra là xử lý qua loa, làm cho việc này qua đi lại nói.
Bù đắp chút ít đối với Tô Vũ cũng không tính là gì.
Muốn thân Tử Linh thì cứ kéo dài là được, ai biết có chuyển đổi thành Tử Linh hay không?
Nếu chuyển đổi, thực lực mỏng manh thì có lẽ cũng đã chết, ngươi biết đến đâu để tìm?
Tô Vũ bình tĩnh nói: "Đền bù tổn thất? Muốn thân Tử Linh? Cần thiết sao? Ta giết bọn họ, người nhà của họ cảm thấy không ổn liền tới giết ta! Giết không được ta thì bỏ xuống tâm tư báo thù đi! Ta đâu có sai, vì sao ta lại phải đền bù tổn thất? Nếu ta tự tiện xông vào phủ đệ của Đại Tần vương để dò xét bảo vật, đạp lên ảnh chụp của Đại Tần vương cùng phụ thân ngài ấy. Đại Tần vương giết ta thì ta cũng tự nhận bản thân không may! Chỉ đơn giản như vậy! Không phải hết thảy mọi chuyện đều cần lý do, cần lời nhắn nhủ! Ta còn giết cả đám Trí vương kia kìa, Thiên Cổ kêu ta cho lão bàn giao, ta cần phải làm thế sao? Ta giết Huyết Hỏa, Ma Hoàng cũng bắt ta bàn giao, ta sẽ nghe theo ư?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT