Lão Quy nhìn trước sau Tô Vũ một lượt rồi nói: “Thân thể ngươi mà muốn khôi phục hoàn toàn cũng không dễ. Bởi vì thân thể ngươi rất mạnh, ta cảm thấy không kém Nhật Nguyệt thất trọng bao nhiêu...”
Tô Vũ cười gượng, “Ta hết bảo vật rồi, đại nhân có không? Có thể cho ta mượn một ít không?”
“Ta sống cô độc một mình, nào có bảo vật gì.”
Lão Quy cười bảo: “Huống chi... Ngươi không sợ khi ta giúp ngươi khôi phục thân thể sẽ động tay động chân sao? Thân thể ngươi quá trân quý! Chu thiên khiếu, Thực Thiết đúc, một khi hoàn thành Lăng Vân cửu biến, ta nghĩ có lẽ thân thể không thôi cũng đã có lực lượng Nhật Nguyệt cửu trọng, thậm chí mạnh hơn nữa. Thân thể đáng sợ như thế, có lẽ sẽ bị vô số Vĩnh Hằng mơ ước, tam thế thân bị giết, có lẽ có thể dùng ngươi để làm vật chịu tải tạo ra tam thế thân cường đại hơn!”
Tô Vũ cười gượng, vội vàng nói: “Đại nhân đánh giá cao ta rồi, thân thể ta tầm thường mà, huống chi khi tới Lăng Vân, bởi vì không có chu thiên chi pháp, có khả năng ta sẽ cửu biến lung tung có lệ một chút, thân thể cũng chỉ đến thế mà thôi!”
“Ngươi sẽ làm vậy sao?”
Lão Quy mỉm cười, ý vị thâm trường nhìn hắn, tạm dừng vài giây, lúc này mới nói: “Tự khôi phục thân thể đi! Nếu ta nhớ không lầm thì tầng 3 Tinh Vũ phủ đệ có một cái hồ hoa sen... Cụ thể ở đâu thì ta đã quên, hoa sen trong hồ không đáng giá, hạt sen là độc dược, nhưng củ sen lại là bảo vật có thể giúp ngươi khôi phục thương thế, đừng ăn bậy, ăn hạt sen kia sẽ độc chết ngươi! Hơn nữa hoa sen này trông tương tự Cửu Diệp Thiên Liên, thường bị nhận lầm... Năm xưa cũng từng xảy ra trò cười vì nó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT