Đại Chu vương lại hỏi: “Có thể tâm sự không?”
“Không có thời gian, ta bận lắm.”
Giờ phút này, rốt cuộc có người không nín được, nghẹn khuất nói: “Tô Vũ, dù thế nào thì ngươi cũng là Nhân tộc! Đại Chu vương bệ hạ che chở Nhân tộc hơn 400 năm qua, che chở hàng tỉ thương sinh, đổ máu vì Nhân tộc, chinh chiến vì Nhân tộc, dù ngươi có thiên tư tuyệt đỉnh, dù tương lai ngươi sẽ trở thành vô địch, nhưng bây giờ ngươi có thể bất kính bệ hạ như vậy sao?”
“Chẳng lẽ hơn 400 năm qua, Tô gia ngươi sinh sống trong chiến trường Chư Thiên?”
“Tô Vũ ngươi sinh ra và lớn lên ở Nhân cảnh, dù thế nào, ngươi cũng từng hưởng thụ mười mấy năm thái bình thịnh thế, mà nay bởi vì vài người nhằm vào mà ngươi không phân xanh đỏ đen trắng, giận chó đánh mèo lên cả bệ hạ sao?”
Đó là một vị cường giả đến từ Đại Chu phủ, tuổi không quá lớn, giờ phút này, kẻ đó phẫn nộ quát: “Ngươi coi thường bệ hạ như thế cũng khiến kẻ khác phải lạnh lòng. Tô Vũ, ngươi cảm thấy làm vậy là thích hợp à?”
Tô Vũ mỉm cười nhìn về phía người nọ, nhìn mấy người Đại Chu vương, thẳng thắn đáp: “Không thích hợp! Luận tuổi, đó là trưởng bối! Luận công huân, công huân lớn lao, Tô Vũ tuyệt đối không thể so sánh, ta không có cống hiến gì cho Nhân tộc. 18 năm thái bình thịnh thế quả thật là dựa vào chư vị vô địch che chở! Luận thực lực lại càng kém xa, huống chi, Đại Chu vương có ân chỉ điểm cho ta, bởi vì ta từng phác họa thần văn của y. Cho nên, về tình về lý, ta đều không nên làm thế...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play