Tô Vũ câm nín, nghe qua cứ như thể oán phụ chốn khuê phòng vậy?
Bất quá Đại Minh phủ chính xác là đã bị hố thảm!
Nếu Chu Thiên Đạo dám chứng đạo thì chắc kèo là ông sẽ bị đánh chết.
Người Đại Minh phủ bị nhằm vào cũng là chuyện hoàn toàn có khả năng, Tô Vũ ngẫm nghĩ rồi bảo: "Cái này thì ta biết, bất quá Đại Minh phủ quá nhiều cá ướp muối, thực lực lại yếu, ta thấy chi bằng khỏi đi. Cử mấy người tham gia náo nhiệt là được, mấy ngày nay ta cũng đã quan sát, cường giả tới đây không ít, hà cớ gì Đại Minh phủ phải tặng không đồ ăn cho chúng? Không cần làm vậy."
Ngưu Bách Đạo tỏ ra không vui, "Không thể nói như thế, có đôi khi cơ duyên không nhìn thực lực mà chỉ xem vận khí! Làm gì cũng phải thử thời vận! Nói câu khó nghe một chút, dùng hơn mười vị Đằng Không Lăng Vân đi thử may rủi, hên thì có khi lại thêm ra một vị Nhật Nguyệt thậm chí là vô địch, đó chính là kiếm lớn! Đại Minh phủ nhiều người như vậy, chung quy sẽ có kẻ muốn mạo hiểm một thoáng, đâu phải ai cũng là cá ướp muối!"
Nói đến đây, ông chần chờ chốc lát: "Còn nữa, ngươi phải trả nhân tình! Thôi Lãng và Bạch Tuấn Sinh đều muốn đi, ngươi lo mà trả nợ cho hai tên ấy đi!"
". . ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play