Tô Vũ hỏi: “Phủ trưởng, sau lần này, ngài có còn ở lại Nhân cảnh nữa không?”
“Sẽ không.”
Vạn Thiên Thánh bình tĩnh đáp: “Ở lại, ta khó xử, mọi người cũng khó xử! Vậy còn không bằng rời đi.”
“Phủ trưởng nhất định phải làm vậy sao? Ta cảm thấy có thể để đám vô địch tự mình giáo huấn, giải quyết mà...”
“Ấu trĩ!”
Vạn Thiên Thánh buồn bã nói: “Làm vậy sẽ khiến vô địch bất mãn trong lòng, vậy chẳng bằng cho bọn họ một mục tiêu để oán hận! Bọn họ không sai, kẻ sai là ta, ta quá tàn nhẫn, quá độc ác! Ít nhất khi đó bọn họ sẽ thống nhất suy nghĩ! Ta không có quan hệ gì nhiều với các ngươi, không cần thiết giận chó đánh mèo, không phải tất cả vô địch đều là Phần Hải vương.”
Vạn Thiên Thánh lại dặn dò: “Sau cuộc chiến này nhớ phải tuyên dương thành tích của mình, ngươi cầm chân bao nhiêu thiên tài tương đương ngăn cản bấy nhiêu vô địch, cống hiến bao nhiêu cho Nhân tộc, không phải chúng ta biết thì nghĩa là mọi người đều biết! Đừng che giấu công lao! Nhớ kỹ, phải nói cho những người khác biết di tích là của ngươi, do chính ngươi cống hiến ra, đừng nói là giả, cứ nói là ngươi đã đạt được di tích kia, sau lần này thì hoàn toàn không còn nữa!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT