Chu Minh Nhân cười: “Ngươi không hiểu, đa thần văn hệ có một đặc điểm, hoặc có thể nói là khuyết điểm, chính là trọng tình, ngốc lắm đúng không? Nên dứt khoát mà không dứt được sẽ rất loạn! Diệp Bá Thiên, Nhất Đại, Tam Đại, kể cả Vạn Thiên Thánh đều có khuyết điểm như vậy! Không ép bọn họ phát điên, ép đến đường cùng, bọn họ vẫn sẽ cảm thấy không có việc gì, những người này không giết cũng không sao, huống chi còn là lão bằng hữu năm xưa, nếu giết thì quá vô tình... Kết quả, sau khi Diệp Bá Thiên chết, kẻ thù, kẻ đối đầu hắn đều nhảy ra!”
Chu Minh Nhân cười hỏi: “Ngươi nói xem có phải rất ngu xuẩn hay không? Vì hậu đại, vì con cháu, vì truyền thừa mà để lại tai hoạ ngầm! Kỳ thật, năm xưa quan hệ giữa ta và bọn họ cũng không tệ lắm, ta mà nhận sai, bọn họ sẽ không giết ta, nhưng... nếu không giết ta, ngày nào đó bọn họ chết, ngươi cảm thấy, cả đời ta có thể không trả thù hay sao?”
Hạ Hổ Vưu nhìn ông, bình thản hỏi: “Viện trưởng muốn dùng tính mạng của mình để đánh thức bọn họ ư?”
“Không, ta không vĩ đại như vậy.”
Chu Minh Nhân cười nói: “Ta cảm thấy mình không cần phải vẫy đuôi lấy lòng trước mặt bọn họ chỉ vì sống sót! Làm vậy quá hèn mọn! Ta cũng không muốn làm quân cờ cho kẻ khác nữa, không thì có vẻ ta quá ngu xuẩn! Tuy nói là Chu gia chèn ép đa thần văn hệ, kỳ thật Chu gia không nhúng tay, đưa ta đến đây chính là một tín hiệu, Chu gia hiểu rõ ta, nhìn thấu ta, Chu gia cũng không phải hạng người tốt!”
Hạ Hổ Vưu không hé răng.
Chu Minh Nhân lại nói: “Ta còn có chuyện muốn cho ngươi biết, nhưng chính ta cũng không biết thật giả, chỉ là một phỏng đoán mà thôi, ta sợ khiến kẻ khác hiểu lầm nên chưa nói, ngươi muốn nghe không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT