“Haizz!”
Liễu Văn Ngạn thở dài, “Đúng là không thể nói rõ lí lẽ, ta đã nói... thôi được rồi, ta đành nói rõ hơn vậy! Sư phụ ta đã trả thù lao cho những người đi theo hắn, ngày thường có tiền lương, lên chiến trường có trợ cấp, chết trận cũng có trợ cấp, năm xưa những người đó có ai chưa từng nhận chỗ tốt từ sư phụ ta? Sau khi sư phụ ta chết, các ngươi liền nói muốn đền mạng... vậy có phải quá đáng rồi hay không?”
Liễu Văn Ngạn mỉm cười bất đắc dĩ, “Đã qua nhiều năm như vậy, nên trả nên bồi thường, chúng ta đều đã làm rồi, thần văn của sư phụ ta cũng đã nổ gần hết, chỉ còn chút đồ vật cuối cùng mà cũng không thể buông tha sao?”
Giờ phút này, người đứng trên không còn chưa nói gì, gần đó đã có người cười lạnh, “Liễu Văn Ngạn, ý ngươi là những người đã chết theo Ngũ Đại thì cho qua luôn, bởi vì đã trả tiền, cho nên cái chết đó không liên quan đến các ngươi? Quả nhiên, nói là đa thần văn hệ trọng tình cảm chỉ là lời nói dối, các ngươi không coi những người đó là người!”
“...”
Liễu Văn Ngạn bất lực: “Ta nói rõ lí lẽ với các ngươi, các ngươi lại xét về tình cảm. Ta nói tình cảm, các ngươi đòi đền mạng. Kết lại, ta nói cái gì cũng sai, nhiều năm qua, các ngươi càn quấy hung hăng cũng đã quen thói vậy rồi, có lẽ các ngươi cảm thấy, ta cũng nên quen đi mới phải.”
Có cường giả Ma tộc cười lớn, “Liễu Văn Ngạn, không bằng mang thần văn của Diệp Bá Thiên ra cho mọi người cùng nhìn xem, thế nào?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play