Cùng lúc đó.
Đông Liệt cốc.
Một số vô địch cũng thu được tin tức, có vô địch nghi ngờ hỏi: "Đại Hạ vương, Văn Mộ bia. . . hình như ta từng nghe nói về thứ này, năm đó khi Hạ Thần bị giết đã có cường giả vạn tộc đòi Văn Mộ bia từ hắn, là cái này sao?"
Đại Hạ vương hừ lạnh một tiếng, "Chính nó! Đám súc sinh kia, đệ đệ ta đã nói căn bản không biết cái gì là Văn Mộ bia, nhưng vẫn bị đám súc sinh đó vây giết tại Chư Thiên chiến trường, không sớm thì muộn ta sẽ giết sạch từng tên một!"
"Văn Mộ bia. . . Thế mà thật sự tồn tại thứ này, vả lại còn nằm ở Đại Hạ phủ, tại Nam Nguyên. . ."
Đại Hạ vương nhíu mày, cắt ngang: "Tin tức của Liệp Thiên các mà các ngươi cũng tin? Nam Nguyên không có di tích! Ta từng tự mình đi dò xét rồi, lại còn tọa trấn ở Nam Nguyên nhiều năm, chẳng lẽ ta không biết? Nếu có thì ta đã sớm lấy đi! Nếu có, Long Võ cũng chẳng cần tự mình ra ngoài tìm vật gánh chịu làm gì, cũng không cần thiết nhất định phải chứng đạo ở Chư Thiên chiến trường! Vả lại dù thật sự có thì cũng đã bị Tô Vũ kế thừa... Ở đâu ra di tích chứ?"
"Đại Hạ vương, lời này của ngươi rõ ràng có mâu thuẫn!" Có người cười nói: "Ngươi nói không có, còn nói có thì cũng bị Tô Vũ kế thừa, nhưng tình huống của Tô Vũ thì mọi người đều biết, dù hắn nhận được truyền thừa di tích thì cũng chẳng cầm tới được cái gì, cùng lắm thì lấy được một chút công pháp mà thôi. Quỹ tích hắn trưởng thành mọi người đều biết, nếu thật sự có những bảo vật trong di tích kia thì Tô Vũ còn phải liều mạng tự mình đi hãm hại lừa gạt để kiếm tài nguyên tu luyện à?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play