“Là bất lực?”
Đại Minh vương phì cười, “Ta hiểu mà, không sao đâu, nói thật, vì Tô Vũ mà hi sinh các cường giả khác cũng không có lời! Dù sao hắn cũng sẽ chết! Lần sau cứ vậy đi, ai trong chúng ta sắp chết, mọi người không cần đi cứu, dù sao cũng chết, để cứu một người mà để mất nhiều người hơn, vậy thì còn cứu cái gì! Còn nữa, ai chứng đạo thì tự cầu may mắn đi, đừng cầu chúng ta, dù sao cũng chết, vì một người chứng đạo mà hi sinh Vĩnh Hằng, làm thế để làm gì?”
Đại Minh vương cười lớn: “Như vậy nhé, lần sau mặc kệ là ai gặp nguy hiểm thì đều khai trừ Nhân tịch hết, dù sao cũng bỏ mạng, tốt nhất là không cứu, cứu thì tổn thất rất nhiều, phí công phí sức!”
“Đại quân khai chiến, chiến bại thì cũng mặc kệ luôn, dù sao cũng thua, chết thì thôi, chả sao cả, bằng không tổn thất sẽ lớn hơn nữa!”
“Nhân cảnh bị đánh phá cũng chẳng sao, không nên chống lại, chống lại sẽ chết càng nhiều người, không có lời!”
Đại Minh vương cười tủm tỉm, “Cứ như vậy, chỉ cần chúng ta cảm thấy không có lời, vậy thì không cần để ý tới, đúng không? Giải thích vậy đúng chứ? Ta nói không sai chứ? Ai phản đối đi xem nào?”
Có người trầm giọng nói: “Đại Minh vương, không giống nhau...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT