Tô Vũ cười tủm tỉm nhìn cha mình rời đi, trong lòng mãi không thể bình tĩnh được.
Một lát sau, Lưu quán chủ tới, “Sư đệ, không được à? Đúng rồi, ta đã mắng mấy tên giám sát kia một trận, sư đệ đừng tức giận vì việc này nữa.”
Tô Vũ xua tay, cười đáp: “Không sao, việc nhỏ thôi! Lúc trước là ta không biết tình huống, nếu là cha Tô Vũ thì không vấn đề gì! Trần Long này ra giá thấp kinh khủng, còn không biết xấu hổ mà mở miệng! Mang theo cha Tô Vũ thì ta phải nể tình chắc?”
Tô Vũ lắc đầu, “Tô Vũ thì có thể cho vài phần mặt mũi, nhưng cha hắn không phải chủ tướng, đúng không? Sư huynh, ta cho mặt mũi rồi đấy nhé, bàn bạc cùng bọn họ rất lâu, ngươi thấy rồi đấy.”
Lưu quán chủ không ngừng gật đầu, hùa theo: “Đúng vậy, sư đệ làm vậy đã ổn thỏa rồi, là Trần Long không biết điều! Tô Vũ là Tô Vũ, sư đệ không phải là thuộc hạ của Tô Vũ, chả lẽ còn muốn dùng Tô Vũ áp chế sư đệ ư?”
Tô Vũ cười ha hả, “Cũng không phải, chắc tại nghèo thật, dù sao cũng là Đại Hạ phủ mà! Ha ha ha!”
Lưu quán chủ cũng nở nụ cười!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT