Triệu Thiên Binh giống như cũng nghe hiểu ý tứ của Triệu Lập, hừ một tiếng, lạnh lùng gọi với theo: "Sư đệ, nếu không ở Đại Hạ phủ được nữa thì theo ta tới Đại Chu phủ đi, sư huynh ngươi ở Đại Chu phủ nhiều ít gì cũng có mấy phần cơ nghiệp! Nguyên khí bí cảnh vốn là đồ của sư phụ ta, là của phụ thân ngươi, ai dám cưỡng đoạt?"
Nguyên Khánh Đông không nói tiếng nào, coi như mấy lời này không phải nói chính mình. Ai biết được gã chỉ nói một câu mà thôi, sớm biết thế thì đã không nhiều lời làm gì.
Khi không đắc tội hai vị địa giai đỉnh cấp Đúc Binh sư, đây đương nhiên cũng không phải chuyện tốt lành gì.
Mà “Thôi Lãng” thấy vậy liền bỏ đá xuống giếng: "Hồ tiền bối, ngài nói xem, Đại Minh phủ chúng ta có thể mời Triệu lão sư tiến đến làm khách không?"
Hồ Kỳ vội mở miệng đáp: "Nếu Triệu Lập nguyện ý tới thì Đại Minh phủ luôn mở rộng cửa đón chào. Triệu huynh. . ."
Bà còn chưa dứt lời, Triệu Thiên Binh đứng bên cạnh đã lúng túng cắt ngang: "Hồ tiền bối, năm đó ngài cũng gọi sư phụ ta là Triệu huynh, hay là đổi lại xưng hô đi, trực tiếp gọi tên của bọn ta là được, không nên khách khí như vậy!"
Xấu hổ thật!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT