“Nhị ca, Hạ gia còn đang kiên trì cái gì vậy?”
Hồng Đàm nhìn Hạ Hầu gia, khó nhọc nói: “Ta biết, kỳ thật ta biết, sư huynh ta cũng biết, chúng ta. . . Không phải đã sớm bị vứt bỏ rồi à? Các ngươi còn kiên trì cái gì, vô nghĩa thôi, không phải sao?”
Hạ Hầu gia chua xót, cười gượng, “Đừng nói bậy, ai sẽ vứt bỏ các ngươi? Các ngươi là hy vọng. . .”
“Hy vọng?”
Hồng Đàm lắc đầu, “Không, chúng ta không phải hy vọng, đa thần văn là hy vọng, nhưng không phải chúng ta! Chúng ta là đa thần văn, nhưng đa thần văn không chỉ có chúng ta, có đúng không? Nhị ca, đừng gạt ta, được không?”
Yết hầu Hạ Hầu gia càng thêm khô khốc, “Không, là các ngươi! Các ngươi chính là đa thần văn! Đa thần văn cũng là các ngươi! Nơi này là nơi khởi nguyên của đa thần văn, nơi này là nơi đa thần văn quật khởi! Có các ngươi thì mới có đa thần văn!”
Hồng Đàm nhếch miệng cười, “Năm xưa, sư phụ ta cũng bị các ngươi lừa dối như vậy, sư huynh ta cũng vậy, ta cũng thế, hệ chúng ta đều không khác gì! Nhị ca, ngươi quá giỏi lừa gạt, từ trẻ đã vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play