Khương Điềm khẽ che miệng ho khan, gượng cười đầy cay đắng:
“Bất luận là ai… cũng đều có thể hại ta.”
Tiểu Phúc Tử không đáp, bởi sự thật đúng là như thế.
“Hôm nay cô nương muốn nô tài giúp điều chi?”
Khương Điềm vốn đã sớm nhìn ra Tiểu Phúc Tử là người thông minh, nên cũng không vòng vo. Nàng từ trong tay áo lôi ra một thỏi vàng giấu kỹ, nhẹ nhàng đặt vào tay hắn:
“Ta… vẫn muốn sống, chỉ là không biết còn có thể trụ được bao lâu. Nếu công công bằng lòng giúp ta, về sau mỗi lần lĩnh phần cơm ở Ngự Thiện Phòng, xin hãy đổi một phần khác mang đến cho ta.”
Tiểu Phúc Tử lập tức hiểu rõ ý nàng. Việc này đối với hắn chẳng phải chuyện khó, chẳng qua chỉ là thay một phần cơm canh mà thôi. Hắn đón lấy thỏi vàng, nhẹ gật đầu:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT