Ở triều đại này, hoàng thất nếu sinh đôi một nam một nữ thì được xem là cát tường, nhưng nếu là song nam hoặc song nữ thì lại bị coi là điềm xấu.
Hay tin, Hoàng thượng vừa chạm tay Khương Điềm, liền cảm thấy lòng bàn tay nàng lạnh buốt.
Ngài dặn thần y giữ kín việc này, rồi mới cho lui ra.
Trong điện chỉ còn hai người, Mặc Trầm Uyên nâng mắt nhìn Khương Điềm, trịnh trọng nói: “Bất luận hài tử là trai hay gái, trẫm đều sẽ giữ lại, tự tay nuôi nấng.”
“Nhưng mà—”
“Không có nhưng nhị gì cả. Trẫm là đế vương một nước, đến cả con ruột cũng không dám giữ, chẳng phải là chuyện nực cười?”
Chàng đặt tay lên bụng nàng, giọng nhẹ nhàng: “Ngươi nghe lời thần y, an tâm dưỡng thai. Chuyện khác, cứ giao cho trẫm.”
Khương Điềm nửa tin nửa ngờ, đưa mắt nhìn chàng: “Nếu ngươi thật không lo nổi, một đứa ta mang đi, tự ta nuôi nấng. Đứa còn lại ở trong cung, ta muốn gặp lúc nào, ngươi cũng phải để ta gặp.”
Mặc Trầm Uyên nghiến răng. Chàng nhận ra Khương Điềm dường như có chấp niệm rất sâu với việc tự mình dưỡng dục hài nhi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT