Hắn đột ngột lên tiếng, nhưng lại không làm Khương Điềm giật mình.
Chỉ là, nàng cũng chẳng buồn né tránh, mặc cho Tiêu Thịnh ôm lấy.
Mãi đến khi hoàn hồn, Tiêu Thịnh mới chợt nhận ra bản thân lại vô thức siết chặt nàng vào lòng, như muốn khắc nàng vào tận xương tủy. Trong lòng hắn âm thầm mắng mình một tiếng hồ đồ, hận không thể tự tát cho tỉnh.
Nàng… có nghĩ hắn quá đỗi đường đột hay không?
Trong lòng rối như tơ vò, nhưng hai tay hắn lại chẳng hề có ý buông ra. Thì ra ôm nàng lại là một cảm giác vừa ấm áp, vừa mãn nguyện đến thế, khiến tim hắn ngập tràn hạnh phúc.
“Ôm đủ chưa? Nếu đủ rồi thì mau trở về đi. Thanh danh của ta vốn chẳng còn tốt đẹp gì, nếu để người khác biết ta còn lén giấu một nam nhân trong nhà, thì mặt mũi ta còn biết để đâu?”
Giọng Khương Điềm thong thả, nhưng câu chữ lại như nhắc khéo hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT