Bị Khương Điềm nhìn thẳng, Tiêu Thịnh nhất thời trở nên lúng túng, ấp a ấp úng nói:
“... Ngày mai, ta có thể mang điểm tâm sáng tới cho nàng được chăng?”
Hắn vốn muốn tìm cớ để có thêm cơ hội tiếp xúc với nàng. Các việc khác còn chưa sắp đặt ổn thoả, chưa thể ngay lập tức đưa nàng rời khỏi đây, vậy thì chỉ đành từ chuyện cơm áo hằng ngày mà bắt đầu.
Khương Điềm khẽ nghiêng đầu, giọng nói ẩn ý ý cười:
“Là công tử tự mình xuống bếp chăng?”
Tiêu Thịnh lập tức tròn xoe mắt:
“Ta... ta vốn không biết nấu ăn. Nhưng nếu nàng thích, chờ ta trở về, ta sẽ lập tức học ngay!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT