Tiêu Thịnh gần như nghiêng ngả xông vào nội thất của Khương Điềm.
Trên giường, Khương Điềm nằm yên, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, thế nhưng vẫn hướng hắn nở một nụ cười — nụ cười mang theo vẻ thê diễm, yếu ớt tựa ánh tà dương cuối ngày.
Nàng chỉ nói một câu:
“Thật đáng tiếc, lại không chết thành.”
Tiêu Thịnh lảo đảo vài bước, tiến gần giường, chăm chú nhìn nàng, trong mắt đỏ bừng như huyết:
“Điềm nhi, nàng thật sự một lòng muốn tự dày vò bản thân... cũng dày vò trẫm như thế sao?”
Giọng nàng yếu ớt, nhưng từng lời vẫn thanh thanh lạnh lẽo, không khác gì ngày thường:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play