Dù giữa hai người đã từng có thân mật sâu sắc, nhưng khi bị hắn đặt tay lên bụng, Khương Điềm vẫn chẳng dám cử động chút nào.
Nàng ngẩn người hồi lâu, nhạy bén nhận ra trong giọng nói của Vệ Vân Đình có gì đó thay đổi, lúc này mới thành thật thừa nhận:
“Thiếp… chưa ăn no.”
Vệ Vân Đình nghe vậy mới mỉm cười, hắn vốn ưa người thức thời, càng thích kẻ biết điều.
“Chưa no thì tiếp tục ăn.”
Hắn gắp một đũa đồ ăn, đưa lên trước mặt, ý bảo nàng há miệng.
Khương Điềm mặt đầy ngượng ngùng, nhưng Vệ Vân Đình lại vờ như không thấy gì, dáng vẻ thong dong bình tĩnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT