“Anh thật sự không dám mà, em cũng thấy rồi đấy, hôm qua là tên Chu kia ra tay trước. Hắn cứ khăng khăng đòi đánh anh, chẳng lẽ anh có thể quay lưng bỏ chạy? Em thử nghĩ xem, sau này chúng ta là vợ chồng, anh mà trước mặt bao người bị một thằng thua dưới tay mình đuổi đánh, rồi lại bỏ chạy, thì còn ra thể thống gì nữa?”
Đoạn Mộ Thanh nói mãi không ngừng, vừa nói vừa ra sức lấy lòng. Cuối cùng Khương Điềm cũng liếc anh một cái, giọng nhàn nhạt: “Nói nhiều như thế, không thấy khát à?”
Trong lòng Đoạn Mộ Thanh như được rót mật, ngọt ngào đến mức suýt bật cười thành tiếng.
Thật sự là... vừa rồi anh sợ đến gần chết. Nếu Khương Điềm cứ tiếp tục không để ý đến anh, thì anh phải làm gì bây giờ?
May mắn là cô vẫn còn chịu cho anh một cơ hội.
“Không khát. Miễn là được nói chuyện với em, nói bao nhiêu cũng không thấy mệt.”
Khương Điềm liếc anh một cái, ánh mắt hơi hờn dỗi: “Anh đừng có nói mấy câu ngọt xớt đó nữa. Sau này còn như vậy nữa thì cứ chờ xem.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT