Khương Điềm giơ ngón tay cái lên với anh:
— Thầy Giang đúng là khiến người ta phải nhìn bằng con mắt khác.
Giang Mộ Xuyên vậy mà lại bật cười.
Lúc anh giữ gương mặt lạnh lùng, cảm giác xa cách tựa như có một bức tường vô hình ngăn giữa anh và thế giới. Nhưng khi anh mỉm cười, lại như mang theo cả ánh nắng mùa xuân, làm tan chảy khí lạnh mùa đông.
Anh cười, rất nhiều người theo phản xạ liền nhấn nút chụp màn hình.
“Băng sơn tan chảy” — một khoảnh khắc hiếm hoi, quả thực là kỳ tích.
Nụ cười ấy lướt qua như làn gió, chỉ thoáng hiện rồi biến mất. Giang Mộ Xuyên khẽ gật đầu, không như Thẩm Trì khi nãy cố ép cô phải trả lời, anh chỉ im lặng quay trở lại chỗ ngồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play