Lục Vân Đình theo bản năng chỉ vào chính mình, giọng nói mang theo kinh ngạc:
— Tôi?
Khương Điềm liếc anh một cái:
— Mấy người nghỉ ở khu tôi thì không tiện để người ngoài ra vào. Nếu cậu không muốn, tôi sẽ nhờ người khác.
Thấy cô thật sự định gọi người khác đi, Lục Vân Đình chỉ có thể nhịn xuống một hơi, gương mặt căng cứng:
— Được, để tôi đưa anh ta về.
Giang Mộ Xuyên nghiêng đầu nhìn Khương Điềm, chậm rãi nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT