Lục Vân Đình quay trở lại xe, trong mắt vẫn còn vương chút thất thần.
Khương Điềm đã lơ mơ buồn ngủ, nghe thấy tiếng mở cửa, cô chỉ hơi hé mắt nhìn anh một cái:
"Xong rồi à?"
Lục Vân Đình liếc cô một cái, ánh mắt đầy phức tạp, khẽ gật đầu.
Người chú kia nói với anh mấy câu đơn giản, nhưng câu nào cũng khiến anh không thể không suy nghĩ. Đại ý là: đừng quá bận tâm đến chuyện tuổi tác. Ở tuổi này rồi, những thứ nhìn qua tưởng là quan trọng kỳ thực đều là phù phiếm. Điều thật sự có ý nghĩa chính là sự thấu hiểu giữa người với người.
“Nếu cậu đã muốn theo đuổi con bé thì phải dồn hết lòng mà theo đuổi. Còn nếu cứ thờ ơ, đến gắp thức ăn cho nó mà cũng không nhớ, vậy thì chẳng trách suốt ngày chẳng có nổi một cô bạn gái. Con bé này tính tình tốt, nếu cậu có thể cưới được, ngày tháng sau này chắc chắn sẽ yên ổn, hạnh phúc.”
Không ngờ gọi người đến chưa được bao lâu, kết quả lại bị mắng một trận ra trò, còn bị giục cưới. Điều khiến anh bất ngờ hơn, chính là cách ông ấy dành nhiều lời khen ngợi cho Khương Điềm đến vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT