"Đủ rồi."
Lăng Thanh Việt cuối cùng cũng không nhịn nổi nữa, anh kéo mạnh Khương Điềm về phía sau, cố gắng giữ bình tĩnh như lời bác sĩ đã dặn. Giọng anh khàn khàn nhưng rõ ràng, ánh mắt kiên định nhìn cha mình:
"Ba luôn ép người khác suy nghĩ theo cách của ba, nhưng chuyện giữa con và Khương Điềm là tình cảm nghiêm túc, hoàn toàn không giống ba ngày trước. Con sẽ không giống ba, lấy tình cảm ra làm công cụ."
Ông Lăng nở một nụ cười lạnh nhạt, giọng đều đều mà cay nghiệt:
"Được thôi, nếu các người nói đang yêu nhau, vậy để tôi hỏi cô Khương một câu: Nếu tôi nói, chỉ cần cô chia tay với Lăng Thanh Việt thì vẫn giữ được công việc, còn nếu không chia tay thì lập tức bị sa thải, cô chọn thế nào?"
Đồng tử của Lăng Thanh Việt khẽ co lại, anh theo bản năng quay đầu nhìn Khương Điềm.
Anh hiểu rõ Khương Điềm đã nỗ lực đến mức nào. Cô yêu công việc, yêu niềm vui khi được cống hiến. Cô đã rời xa quê hương nhiều năm, từng bước đi lên đỉnh cao sự nghiệp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT