Hành lang nhỏ hẹp cho người ta cảm giác thật khó chịu , thế nên Chu Gia Ngư không suy xét nhiều phía sau cửa có gì mà liền đưa tay gõ.
Bên kia cánh cửa vẫn không có tiếng trả lời , Chu Gia Ngư lại gõ cửa một lần nữa , khi cậu cho rằng sẽ không có người trả lời thì sau cửa truyền đến một giọng nam trầm thấp :"Vào đi ."
Chu Gia Ngư nghe thế thì duỗi tay nắm lấy then cửa nhẹ nhàng xoay. Sau một tiếng rắc giòn vang , cửa gỗ bị cậu kéo ra một cái khe hở, mọi người thấy được cảnh tượng bên trong trong phòng .
Trong phòng vách tường đều được sơn màu đen, vốn dĩ ánh đèn lờ mờ không đủ sáng lại khiến cho cả căn phòng có vẻ càng thêm âm trầm. Chu Gia Ngư nhìn thấy giữa trung tâm căn phòng có để một cái bàn gỗ lớn. Phía sau bàn có một người đàn ông bận áo trắng ngồi đó. Người đàn ông trên mặt mang khẩu trang trắng, trên mũi còn đeo mắt kính, bởi vì ánh đèn lờ mờ khiến Chu Gia Ngư người có thị lực tốt cũng không nhìn rõ khuôn mặt hắn.
"Xin chào ." Người đàn ông nói : "Xin hỏi các vị có chuyện gì?"
Mọi người từ hành lang đi tới đây , vốn tưởng rằng rời khỏi đường hầm nhỏ hẹp đó thì cảm giác áp lực sẽ giảm bớt, nhưng làm mọi người không nghĩ tới chính là, văn phòng viện trưởng ngược lại càng khiến người ta cảm thấy khó thở. Chu Gia Ngư chỉ ở chỗ này nghỉ một lát liền cảm thấy khó chịu , cậu thật sự khó có thể tưởng tượng một người bình thường lại ngồi ở chỗ như vậy làm việc mỗi ngày mà còn có thể duy trì lý tính tư duy.
"Xin chào ." Chu Gia Ngư nói :"Xin hỏi ngài là viện trưởng ở đây sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT