Khe hở rất hẹp, chỉ đủ cho một người miễn cưỡng đi qua. Chu Gia Ngư một tay kéo balo , cơ thể gian nan đi qua khe hở, nham thạch cứng rắn ma sát vào làn da cậu , để lại những vết máu nhàn nhạt .
Đối mặt với khe hở như vậy , mỗi một người bình thường đều sẽ sinh ra tâm lý sợ hãi, sợ khe hở có thể sẽ càng ngày càng hẹp, cuối cùng cơ thể bị kẹt ở giữa nham thạch không nhúc nhích được nữa, thậm chí cứ như vậy sống sờ sờ bị vây đến chết ở bên trong.
Cùng với nỗi lo lắng cho Lâm Trục Thuỷ khiến Chu Gia Ngư đột phá nỗi sợ hãi trong nội tâm, cậu đi theo bước chân của tiêu thi, từng bước một đi về phía trước, rất nhanh đã vào được bên trong nham thạch.
Cũng may để sự tình khiến bản thân lo lắng cũng không có phát sinh, khe hở không có càng ngày càng hẹp, mà là lúc thông qua chỗ nào đó mà lúc sau trở nên rộng hơn, từ khe hở đã biến thành một đường hầm nhỏ hẹp chỉ đủ một người ra vào.
Đường hầm này tựa hồ cũng không phải do thiên nhiên hình thành, trên mặt đất có rất nhiều đá xanh tạo thành con đường, hai bên sườn còn treo đèn dầu chiếu sáng. Từ trạng thái đèn dầu được sử dụng , Chu Gia Ngư suy đoán con đường này là những năm gần đây mới sử dụng, tuy rằng nhìn qua có chút cổ xưa, nhưng ít nhất bên trong còn có khá nhiều đèn dầu.
Tiêu thi còn đi ở phía trước, Chu Gia Ngư nghĩ nghĩ tính kêu một tiếng: "Tiên sinh!"
Đường hầm bên trong rất yên tĩnh, cũng không có người đáp lại tiếng gọi của cậu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play