Chỉ chớp mắt,đã là tháng mười hai giá rét.
Lâm Trục Thủy vẫn là không có dấu hiệu sẽ trở về nhà. Chu Gia Ngư lặng lẽ đi nhìn xem tủ ướp lạnh máu, phát hiện bên trong cư nhiên lại nhiều thêm mấy túi, lại không biết Lâm Trục Thủy gửi về khi nào.
Những túi máu kia lộ ra một loại màu đỏ thâm trầm , đựng trong chiếc túi trong suốt , tản mát ra hơi thở lạnh băng , một chút đều nhìn không ra có ăn nhập gì tới cảm giác nóng rực.
Chu Gia Ngư chậm rãi lấy ra một túi, cầm trong tay, cười khổ nói với Sái Bát cảm giác như cậu là con ký sinh trùng bám trên người Lâm Trục Thủy , hút máu cùng sinh mệnh của Lâm Trục Thuỷ.
Sái Bát khuyên Chu Gia Ngư không cần nghĩ nhiều, nói lượng máu đó không tính quá lớn, đối với Lâm Trục Thủy mà nói hẳn là không có vấn đề gì.
Chu Gia Ngư nói: "Cứ vậy tiếp tục rút máu sẽ không có vấn đề sao ?"
Sái Bát lâm vào trầm mặc, nó gần đây đều ngồi xổm trên mai rùa, lúc này đem cái miệng nhỏ màu vàng nhạt cắm vào phía bên phải lông chim, phảng phất đà điểu gặp nguy hiểm, chỉ có thể trốn tránh, không thể cho Chu Gia Ngư một cái đáp án cậu muốn .

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play