Tuy không quen thuộc lắm với đường sá ở trấn Thanh Sơn, nhưng Lâm Cảnh Lan cũng biết sơ sơ nơi này lớn nhỏ thế nào. Vậy mà chiếc xe tải phủ đầy lụa đỏ ấy lại chạy lòng vòng trong trấn đến tận nửa ngày trời, rõ ràng là đã đi đi lại lại mấy vòng.
Lâm Cảnh Lan đứng đến cứng cả chân, nhưng nhờ thường xuyên rèn luyện nên thể lực cũng khá tốt. Quay sang nhìn Ngụy Dĩnh bên cạnh, giữa trời hè nóng bức mà phải phơi nắng nửa ngày trời, thân người cô ấy đã bắt đầu lảo đảo. Lâm Cảnh Lan vội đưa tay đỡ, sợ cô ấy bất chợt ngã quỵ.
Thầy hiệu trưởng thì như không biết mệt, chẳng khát chẳng nóng, mặt đỏ rực, cứ đứng trên xe liên tục vẫy tay chào.
Giữa tiếng pháo nổ đì đùng, Hồng Trạch liếc nhìn Lâm Cảnh Lan và Ngụy Dĩnh rồi khẽ chạm vai hiệu trưởng. Thầy hiệu trưởng quay đầu lại, ngạc nhiên hỏi lớn:
“Có chuyện gì thế?”
Hồng Trạch đưa mắt ra hiệu nhìn về phía Lâm Cảnh Lan:
“Thầy ơi, hay là hôm nay mình dừng ở đây thôi? Trời nắng thế này, em thấy nhiều bạn nữ sắp không chịu nổi nữa rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play