Tôi bắt đầu nói năng linh tinh:
“Ừ, nên anh đừng cho tôi cơ hội…”
Vừa dứt lời, mắt tôi díp hẳn lại, không chống đỡ nổi nữa.
Trong lúc mơ màng, tôi nghe thấy một tiếng thở dài bất đắc dĩ.
Rồi có một bàn tay ấm áp đỡ lấy đầu tôi đang nghiêng xuống.
Là tay.
Tay của Bùi Thanh Hoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT