Trời giáng lửa lớn, trước tiên thiêu đốt thứ che phủ bầu trời.
Những sợi tơ vô hình như đứt gãy, ngọn lửa từ trên xuống chậm lại giữa chừng, rồi sụp đổ từ trung tâm.
Vưu Lê cuối cùng chỉ thấy một mảnh hắc ám, không phải hắc ám từ che chắn thị giác, mà là có người dùng tay che mắt cậu, bàn tay duy nhất còn nguyên vẹn. 
Bàn tay ấy không còn độ ấm ôn nhuận, chỉ lạnh lẽo, rét buốt.
Như thể độ ấm con người từ đầu đến cuối chỉ là ngụy trang, che giấu, lừa gạt. 
Nhưng Vưu Lê thực sự từng an tâm vì sự ấm áp ấy, dù biết phó bản này không có người sống. Cậu mở to mắt, thấy chút ánh sáng xuyên qua kẽ ngón tay, thấy bóng dáng mơ hồ, không còn giống người.
Người trước mặt dần mất đi mọi năng lực, nhưng vẫn bình tĩnh đối diện sự sụp đổ, hóa thành xương khô. Hơi thở hắn như thường, như thể mọi thứ chỉ là chuyện nhỏ. Động tác duy nhất là bàn tay vuốt sau đầu cậu, chậm rãi, mang cảm giác trở sáp, nhưng không ngừng, không hối hận. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play