Vưu Lê được lau sạch nước mắt trên mặt một cách cẩn thận.
Người đối diện lau nước mắt cho cậu với động tác vô cùng dịu dàng, như thể đang nâng niu một món ngọc dễ vỡ. Người đó còn hơi cúi xuống, cởi chiếc áo ngoài bẩn thỉu của cậu ra, rồi nhẹ nhàng nói: “Phu nhân trả lời rất đúng.”
“Chúng ta cứ từ từ, từng bước một nhé.”
Vưu Lê vẫn còn chút căng thẳng, theo bản năng nắm chặt cổ áo. Nhưng khi thấy bàn tay đang cởi áo cho mình khựng lại, cậu lập tức buông tay ra ngay.
Cậu không dám lên tiếng, chỉ im lặng để người đó làm gì thì làm. Dưới tấm khăn voan che mặt, cậu cụp mắt, lặng lẽ quan sát động tác của người kia.
Phu quân của cậu có những cử chỉ rất nhẹ nhàng, đầu ngón tay mang theo hơi ấm dễ chịu. Trong phòng, ánh nến lập lòe, lò sưởi được đốt đủ ấm, không chút lạnh lẽo. Tất cả như thể người đó đang thật lòng chăm sóc một cô dâu trẻ tuổi, non nớt.
Cảm giác này thật kỳ lạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play