Bơ, có nhân, vị dâu tây...
Từng miếng được đưa vào miệng, Vưu Lê từ từ nhai, chậm rãi nuốt. Cậu ăn thật ngoan, mắt còn đẫm lệ.
Cuối cùng được thưởng một viên kẹo, Vưu Lê ngậm trong miệng, không dám cắn mà để tan dần. Khi bị bế lên, vì miệng đang ngậm kẹo, cậu chỉ dám thở nhẹ, tiếng khẽ như tiếng khóc.
Phát hiện người ta chỉ đang mặc quần áo cho mình, cậu nín khóc, cúi đầu, qua lớp vải che mắt nhìn xuống.
Quần được kéo lên, thắt lưng xiết chặt, áo được chỉnh tề. Trên ghế còn có một chiếc áo khoác.
Vưu Lê nhìn lâu mới nhận ra đó là chiếc áo 019 cho cậu mượn, ban ngày nóng nực nên bỏ trong phòng, không biết ai lại mang theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT