Cuối cùng, Vưu Lê đi vào phòng L.
Khác với phòng cậu ở cùng 019, nơi này chẳng có chút lộn xộn nào, như chưa từng có ai ở. Chăn gấp gọn gàng, ngay ngắn đến mức chẳng ai nỡ làm xáo trộn.
Vưu Lê cầm hộp sữa bò, vừa định bước vào phòng L thì chợt nhớ ra gì đó. Cậu quay sang nói: “Tôi đi lấy đồ của mình qua đây đã.”
Hộp sữa bò bị cậu nhét vào tay L.
Đó là hành động theo bản năng. Cậu chẳng kịp nghĩ liệu có nên nhờ L cầm giúp hay không, thậm chí không nhận ra mình vừa đưa đồ cho người khác.
L cầm hộp sữa bò đã uống hơn nửa, ống hút còn in dấu răng cậu cắn, chẳng phải thói quen tốt lành gì.
Hắn nhìn một lát, rồi dời mắt đi. Lúc này, Vưu Lê đã đẩy cửa phòng cậu ở cùng 019, ôm ra một tấm chăn dày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT