Chân Vưu Lê còn mềm, đi đường chẳng vững. Nhưng vì sợ 019 thật sự quay lại nhanh, cậu vịn lan can, chịu đựng khó chịu, chạy chậm xuống lầu. 
Mưa lớn vẫn bị gió thổi tạt vào. Mưa bụi đánh lên người và mặt cậu. Lan can đầy nước mưa, khiến đôi tay vừa được lau khô giờ ướt nhẹp. 
Thực ra 019 chẳng sờ chỗ nào nhạy cảm, nhưng da chân cậu như vẫn lưu lại cảm giác thô ráp từ bàn tay đầy chai của hắn, xoa nắn mạnh mẽ. 
Khi run rẩy tự mặc quần, cậu còn thấy dấu đỏ nơi bị sờ. Cậu khóc suốt, chẳng nghe rõ 019 nói cậu “gấp thế”, “giả thuần cái gì”, “vừa nãy thúc giục” là ý gì. 
Khuôn mặt Vưu Lê ướt đẫm, chóp mũi đỏ hồng, đầy nước mắt vì kinh hãi. Dù đã mặc quần, cậu vẫn cảm giác như bị hắn vuốt ve, rất khó chịu. 
Thang lầu sắt xuống tầng một màu đỏ, lộ thiên trong mưa lớn, chẳng có chỗ ngoặt, thẳng từ tầng hai xuống đất trống. 
Chỉ có một thang lầu duy nhất. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play