Sáng sớm 8 giờ, Vưu Lê còn đang mơ màng trong giấc mộng, bị gọi dậy mà mắt vẫn cay xè, không mở nổi.
Cậu nằm cuộn trong chăn trắng, tóc đen rối bù, mí mắt còn ươn ướt, khuôn mặt ngủ đến hồng hào.
Hơi thở cậu rối loạn, như bị giấc mơ quấn lấy.
Mắt chưa mở, chỉ lẩm bẩm tránh né vài tiếng, bị nhét mấy viên thuốc vào miệng, rồi được nâng đầu cho uống vài ngụm nước. Chẳng bao lâu, cậu nghiêng đầu, lại ngủ tiếp.
04 không tiếp tục quấy cậu, cất thuốc trở lại không gian hệ thống, cúi xuống ôm cậu từ trong ổ chăn ra, đưa vào phòng tắm để rửa mặt và bôi thuốc lại từ đầu.
Vưu Lê ngay cả trong mơ cũng khóc, nhưng mắt cậu thực sự không mở nổi. Cậu có cảm giác biết mình đang làm gì, nhưng như cách một tầng sương mù, mọi thứ đều như mộng ảo, chẳng đủ sức để phản kháng.
Khuôn mặt đỏ bừng vì ngủ gối lên cổ 04, cậu cau mày không vui, dùng giọng thì thào r*n rỉ kháng nghị.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play