“Sau đó thì sao?”
“Sau đó anh bắt đầu hôn tôi.”
Vưu Lê ngồi trên chiếc ghế duy nhất trong phòng, hai bàn chân đạp lên mặt ghế, ôm chặt lấy đầu gối, gối mặt lên đùi, nhìn về phía người đang quay lưng lại với cậu.
Giọng cậu rất nhẹ.
“Anh dường như có chút tức giận, hôn tôi đau lắm, đau lắm, cứ luôn đè tôi vào ván cửa, không cho tôi rời đi.”
“Anh rất muốn đưa tôi ra ngoài, nhưng mỗi lần tôi khóc, anh lại không ép tôi nữa.”
Vưu Lê mím môi, trên mặt không hề có chút kiêu ngạo nào vì khiến Vưu Tư Thản bất lực trước cậu, chỉ là áy náy xin lỗi. “Xin lỗi, tôi cố ý khóc, vì tôi không muốn ra ngoài.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play