“Ông nói gì?” Chu Tiêu Tiêu lập tức biến sắc.
Lê Minh Chí khàn giọng cười cười: “Cháu thấy rồi đấy, Lê Ngôn, chú giờ nghèo lắm, cháu không thể trơ mắt nhìn chú sa sút thế này được. Mà nghèo túng như vậy, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến cháu nữa. Nói sao thì, chúng ta cũng là người chung một thuyền……”
“Ai cùng ông là người chung một thuyền?”
Chu Tiêu Tiêu không kiềm được mà ngắt lời, lồng ngực phập phồng dữ dội, gằn giọng: “Vậy rốt cuộc ông muốn gì?”
“Cho chú chút tiền.”
Lê Minh Chí mở miệng: “Chú muốn… hai trăm vạn.”
“Hai trăm vạn?! Ông không đi cướp đi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT