Trong gara, đèn cảm ứng lại bật rồi tắt, ánh sáng mờ nhạt hắt xuống, soi rõ gương mặt được ông trời ưu ái của Lăng Úc. Dù sắc mặt hắn trông u tối, nhưng vẫn rất chói mắt.
Chu Tiêu Tiêu vuốt nhẹ lên mặt Lăng Úc như đang vuốt ve tình nhân, giọng nói khẽ khàng: “Tôi đương nhiên là có trái tim, nhưng mà làm sao bây giờ, tôi lại không thích anh…”
Hơi thở Lăng Úc chợt trở nên nặng nề, tay bóp lấy vai Chu Tiêu Tiêu cũng siết chặt hơn.
Hắn khàn giọng, nói từng chữ khô khốc: “Nếu cậu không thích tôi, vậy sao có thể nói ra mấy lời đó.”
Chu Tiêu Tiêu bật cười hai tiếng: “Bởi vì anh thích tôi mà, anh còn nói tôi ích kỷ. Vậy thì, nếu tôi đã ích kỷ đến thế, tại sao lại không lợi dụng việc anh thích tôi? Là anh muốn thích tôi, tôi đâu có bắt anh phải thích? Nếu anh thấy khó chịu, thì chờ tìm được Lê Minh Chí rồi hẵng tính, xem thử ông ta có kéo tôi cùng chìm xuống hay không…”
“Lăng Úc, anh ngàn vạn lần đừng nói là anh thích tôi.”
Chu Tiêu Tiêu bất ngờ hạ giọng: “Thích tôi, rồi lại muốn nhìn Lê Minh Chí huỷ hoại tôi. Anh thích, nhưng tôi thì không muốn…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT