“Anh thả em ấy ra đi, tôi thay em ấy.”
Tần Hạc Hiên chủ động lên tiếng khi tiến gần thêm một bước, còn đưa tay ra sau lưng, ra vẻ sẵn sàng để mặc người xử lý.
Hắn cao lớn, nhưng Giả Hãn Trì cũng không thấp, hơn nữa nhìn qua còn chắc nịch hơn cả Tần Hạc Hiên.
Giả Hãn Trì cảm thấy kiểu người như Tần Hạc Hiên, quanh năm chỉ ngồi văn phòng làm ông chủ, ngoài mặt thì trông có vẻ dọa người, chứ thực chất gan thỏ miệng cọp, chẳng đáng để sợ.
Hắn nói mình từng là dân chơi, không phải nói dối.
Giả Hãn Trì ỷ vào mình từng lăn lộn ngoài xã hội, vào được công ty lớn, có bằng cấp cao, lại thường xuyên được tâng bốc nịnh hót, nên chẳng nhìn rõ bản thân, tới lúc rơi vào bước đường như hôm nay, căn bản là không thể chấp nhận nổi hiện thực.
Việc hắn làm ra chuyện cực đoan thế này, thật ra cũng chẳng lạ gì, giống như khi ở công ty, hắn cứ liên tục quấy rối nữ đồng nghiệp, lại còn chẳng hề biết sợ. Ngoài việc đạo đức thấp kém, chính là “kẻ ngu không biết sợ”, vừa ngu dốt vừa không tự lượng sức.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play