Chu Tiêu Tiêu nghe xong một loạt chuyện bát quái, chính mình còn lên mạng tra thử, quả nhiên chuyện của Giả Hãn Trì vẫn đang treo top tìm kiếm.
Quả là đáng đời, ai bảo hắn đi quấy rối nữ nhân viên công ty, bản lĩnh chẳng bao nhiêu mà còn tự cho là đúng, tưởng mình tài giỏi lắm không bằng.
Chu Tiêu Tiêu bĩu môi, cất điện thoại, quay vào trò chơi trang trí địa bàn, còn Bùi Đức Ngọc thì vẫn đang cắm đầu vẽ tranh tại chỗ làm.
“Anh sao còn chưa đi ăn cơm? Đi thôi, đi chung nè.”
Chu Tiêu Tiêu sáp lại gần bên Bùi Đức Ngọc, đưa tay chọc chọc ngón tay vào người hắn. Cậu cảm thấy Bùi Đức Ngọc cũng xem như là bạn của mình rồi. Hơn nữa dạo gần đây ăn cơm chung với Tần Hạc Hiên thật sự có chút áp lực, nên giữa trưa cậu dứt khoát chuồn ra ngoài, muốn rủ Bùi Đức Ngọc đi ăn trưa ở căng tin công ty.
Bùi Đức Ngọc thoáng chốc có chút được cưng mà sợ, ngẩng đầu nhìn Chu Tiêu Tiêu, như muốn xác nhận lại: “Cậu muốn đi ăn trưa với tôi? Đi căng tin ăn thật hả?”
Tuy đồ ăn căng tin công ty rất phong phú, cũng khá ngon, nhưng Chu Tiêu Tiêu vẫn thích gọi cơm hộp, lại không muốn ăn ở nơi đông người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play