Nghe Lục Quyết nhắc đến Kha Thiệu Hoa, Chu Tiêu Tiêu lập tức nhíu mày: “Chuyện này không liên quan gì đến cậu, Lục Quyết.”
Mỗi lần ba người bọn họ dính dáng với nhau là chẳng có chuyện gì tốt.
Đặc biệt là lần trước ở trước cổng Hoàng Đình, Chu Tiêu Tiêu mất khống chế ngay trước mặt Kha Thiệu Hoa, lời nói không suy nghĩ, buột miệng lộ ra chuyện giữa cậu và Lục Quyết. Giờ nghĩ lại vẫn cảm thấy xấu hổ. Dù bây giờ vẫn liên lạc với Kha Thiệu Hoa, cả hai cũng luôn cố tình né tránh nhắc đến chuyện đó, nhưng Chu Tiêu Tiêu vẫn thấy gượng gạo không tự nhiên.
“Sao lại không liên quan tới tôi?”
Giọng Lục Quyết không mang theo cảm xúc gì đặc biệt, nhưng ánh mắt thì chưa từng rời khỏi người Chu Tiêu Tiêu.
Mấy tháng không gặp, khí chất cả người hắn dường như đã trầm ổn hơn rất nhiều.
Nhưng thực chất, cảm giác áp lực cùng tính xâm lược mà Lục Quyết mang đến cho Chu Tiêu Tiêu lại càng rõ rệt hơn xưa, sự bình tĩnh và trầm lặng ấy chỉ là lớp vỏ che đậy cho những cảm xúc cuồn cuộn đang bị nén chặt bên trong, là hậu quả của việc không ngừng bị hiện thực tàn nhẫn ép xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play