Tô Nhuyễn và Lộc Minh Sâm không hẹn mà cùng giật mình một cái, cô giáo Hàn cách vách ra ngoài hóng chuyện cũng rùng mình: “Đoàn trưởng Tiểu Lục, cậu lại nghĩ ra trò gì thế? Đừng kêu nữa, nổi hết da gà rồi.”
“Có gì đâu mà nổi da gà, hoa hồng nhỏ đáng yêu trong câu lạc bộ đêm đều gọi như vậy, đúng không anh trai Bảo Bối ~, ha ha ha…”
Lộc Minh Sâm xoa xoa thái dương, nghiến răng nghiến lợi: “Cậu câm miệng cho tôi.”
Hiếm khi bắt được nhược điểm của Lộc Minh Sâm, sao Lục Thần Minh có thể câm miệng, cuối cùng vẫn phải nhờ y tá Mễ ra ngoài, đập thẳng tay vào đầu anh ta một cái mới yên chuyện: “Đừng gọi nữa! Khó nghe muốn chết!”
“Khó nghe chỗ nào?” Lục Thần Minh đang định biện giải một câu, Lộc Minh Sâm đã cắt ngang: “Hóa ra cậu thích kiểu này à? Cũng lạ thật, cậu không chính tai nghe thấy lại có thể học giống như vậy, chắc là rất quen thuộc…”
Sau đó anh làm ra dáng vẻ giật mình: “Phải rồi, trước đây Hoa Cúc từng gọi cậu như vậy.”
Hoa Cúc:…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play